Thuyên giảm là gì? Các bài nghiên cứu khoa học liên quan

Thuyên giảm là trạng thái bệnh được kiểm soát với triệu chứng giảm rõ rệt hoặc biến mất, thường gặp trong ung thư, tự miễn và rối loạn mạn tính. Đây không phải là chữa khỏi hoàn toàn mà là giai đoạn bệnh ổn định, đòi hỏi theo dõi và đôi khi tiếp tục điều trị duy trì.

Định nghĩa thuyên giảm trong y học

Thuyên giảm (remission) là một thuật ngữ y học mô tả tình trạng mà trong đó các triệu chứng của một bệnh lý được cải thiện đáng kể hoặc biến mất hoàn toàn. Khái niệm này thường được áp dụng trong các bệnh mạn tính hoặc tiến triển như ung thư, bệnh tự miễn, rối loạn thần kinh, hoặc các bệnh truyền nhiễm có giai đoạn hoạt động kéo dài. Mặc dù bệnh nhân có thể không còn biểu hiện triệu chứng, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc đã chữa khỏi hoàn toàn.

Thuyên giảm có thể là kết quả của can thiệp điều trị hiệu quả (như hóa trị, liệu pháp miễn dịch, điều trị kháng virus) hoặc sự thay đổi sinh học tự nhiên của cơ thể. Trạng thái này là một phần trong chu trình bệnh, thường yêu cầu tiếp tục theo dõi, can thiệp duy trì hoặc điều chỉnh lối sống để giảm nguy cơ tái phát.

Để hiểu rõ hơn về định nghĩa lâm sàng, vui lòng tham khảo nguồn chính thức từ Viện Ung thư Quốc gia Hoa Kỳ tại: NCI – Remission.

Phân loại thuyên giảm

Thuyên giảm không phải là một khái niệm đơn lẻ, mà được phân loại dựa trên mức độ giảm nhẹ của bệnh và tiêu chí đo lường cụ thể. Mỗi loại thuyên giảm cung cấp thông tin khác nhau về diễn biến bệnh và hướng điều trị tiếp theo. Trong thực hành lâm sàng, ba loại chính bao gồm:

  • Thuyên giảm hoàn toàn (Complete Remission – CR): Không còn bất kỳ triệu chứng lâm sàng, sinh học hoặc hình ảnh học nào cho thấy sự hiện diện của bệnh.
  • Thuyên giảm một phần (Partial Remission – PR): Giảm đáng kể các chỉ dấu bệnh, nhưng vẫn tồn tại một phần hoạt động bệnh lý, có thể đo lường được.
  • Thuyên giảm sinh học: Mức độ bệnh được kiểm soát ở cấp độ phân tử, huyết học hoặc mô học, dù lâm sàng bệnh nhân có thể không hoàn toàn hết triệu chứng.

Bảng dưới đây trình bày một số đặc điểm so sánh giữa các loại thuyên giảm:

Loại thuyên giảm Tiêu chí xác định Ý nghĩa lâm sàng
Hoàn toàn (CR) Không phát hiện dấu hiệu bệnh qua xét nghiệm và hình ảnh học Phản ứng tối ưu với điều trị, tiên lượng tốt
Một phần (PR) Giảm ít nhất 50% dấu hiệu bệnh so với ban đầu Cần tiếp tục điều trị duy trì hoặc đánh giá lại phác đồ
Sinh học Chỉ số phân tử hoặc miễn dịch trở về giới hạn bình thường Chỉ báo sớm về hiệu quả điều trị trước khi có cải thiện lâm sàng rõ rệt

Tham khảo chi tiết định nghĩa và tiêu chí đánh giá tại: Cancer Research UK – What is Remission?

Cơ chế dẫn đến thuyên giảm

Thuyên giảm xảy ra khi quá trình bệnh lý bị ức chế hoặc kiểm soát, dẫn đến sự giảm hoặc biến mất của triệu chứng bệnh. Điều này có thể là kết quả của cơ chế sinh học nội sinh hoặc tác động từ can thiệp y tế. Trong ung thư, các phương pháp như hóa trị, xạ trị và liệu pháp nhắm trúng đích giúp tiêu diệt tế bào ác tính hoặc ức chế sự tăng sinh của chúng.

Trong các bệnh tự miễn như lupus hoặc viêm khớp dạng thấp, thuốc điều hòa miễn dịch làm giảm hoạt động của các tế bào T và B hoạt hóa, đồng thời kích hoạt tế bào điều hòa như Treg. Vai trò của cytokine kháng viêm như IL-10 và TGF-β cũng được ghi nhận trong việc giúp hệ miễn dịch trở lại trạng thái cân bằng.

Cơ chế phân tử có thể được đánh giá qua các chỉ dấu như:

  • BCRABLquantBCR-ABL_{quant} trong bệnh bạch cầu mạn dòng tủy để theo dõi mức độ bệnh tối thiểu.
  • Tải lượng virus HIV (HIV RNA copies/mL) trong các giai đoạn thuyên giảm không phát hiện.
  • CRP, ESR, IL-6 trong viêm mạn tính để theo dõi đáp ứng điều trị.

Sự hiểu biết sâu về cơ chế này giúp phát triển các thuốc điều trị có khả năng duy trì thuyên giảm dài hạn.

Vai trò của theo dõi và đánh giá thuyên giảm

Thuyên giảm không có nghĩa là bệnh đã biến mất hoàn toàn hoặc sẽ không quay lại. Do đó, việc theo dõi liên tục sau khi đạt trạng thái thuyên giảm là cần thiết để đảm bảo phát hiện sớm nguy cơ tái phát, kiểm soát tác dụng phụ lâu dài và đánh giá hiệu quả điều trị.

Các phương pháp theo dõi thường gồm:

  • Xét nghiệm định kỳ (huyết học, sinh hóa, dấu ấn ung thư hoặc viêm)
  • Chẩn đoán hình ảnh (CT, MRI, PET) để phát hiện tổn thương nhỏ không triệu chứng
  • Thang điểm lâm sàng và bảng đánh giá chất lượng sống (QoL questionnaires)

Các hướng dẫn lâm sàng hiện hành, chẳng hạn của NCCN, khuyến nghị theo dõi tối thiểu 6 tháng/lần trong 2–5 năm đầu sau khi đạt CR trong ung thư. Các công cụ hỗ trợ đánh giá điện tử cũng đang được tích hợp vào hồ sơ bệnh án số để cải thiện khả năng theo dõi liên tục.

Xem hệ thống hướng dẫn cập nhật từ National Comprehensive Cancer Network (NCCN).

Thuyên giảm trong ung thư

Trong lĩnh vực ung thư học, thuyên giảm là một trong những mục tiêu điều trị quan trọng và là dấu hiệu cho thấy hiệu quả của liệu pháp can thiệp. Khi bệnh nhân đạt thuyên giảm hoàn toàn (CR), không còn dấu hiệu ung thư trên hình ảnh học và xét nghiệm máu, nhưng tế bào ung thư vẫn có thể tồn tại ở mức phân tử, điều này khiến việc theo dõi sau điều trị trở thành một yêu cầu bắt buộc.

Mỗi loại ung thư có tiêu chuẩn xác định thuyên giảm riêng. Ví dụ, trong bệnh bạch cầu dòng tủy cấp (AML), CR được xác định khi số lượng bạch cầu trở về mức bình thường, không còn tế bào blast trong máu ngoại vi, và tế bào tủy trong tủy xương chiếm dưới 5%. Tuy nhiên, nếu tồn tại lui bệnh tối thiểu (MRD), nguy cơ tái phát vẫn cao.

Phác đồ điều trị thường bao gồm ba giai đoạn: (1) cảm ứng đạt thuyên giảm, (2) điều trị củng cố để duy trì thuyên giảm, và (3) duy trì lâu dài hoặc ghép tế bào gốc nếu cần. Ví dụ minh họa ứng dụng lâm sàng:

Loại ung thư Tiêu chí CR Chiến lược duy trì
AML Blast < 5%, huyết đồ bình thường Ghép tủy đồng loại hoặc điều trị đích
Lymphoma Không tổn thương trên PET-CT Rituximab duy trì, theo dõi hàng quý
Ung thư vú Không có khối u trên hình ảnh học Liệu pháp nội tiết kéo dài 5–10 năm

Thuyên giảm trong các bệnh tự miễn

Ở bệnh lý tự miễn như lupus ban đỏ hệ thống (SLE), viêm khớp dạng thấp (RA) hay bệnh Crohn, thuyên giảm là một giai đoạn không có triệu chứng lâm sàng hoặc triệu chứng rất nhẹ. Tuy nhiên, không giống ung thư, thuyên giảm trong bệnh tự miễn thường được chia thành hai trạng thái: thuyên giảm có sử dụng thuốc (remission on medication) và thuyên giảm không dùng thuốc (drug-free remission).

Ví dụ, trong viêm khớp dạng thấp, nếu bệnh nhân đạt chỉ số DAS28 < 2.6 và không có sưng, đau khớp, được coi là đạt thuyên giảm. Việc duy trì thuyên giảm nhờ thuốc DMARDs hoặc sinh học như anti-TNF, tocilizumab hoặc rituximab. Trong bệnh Crohn, sử dụng sinh học như infliximab giúp kéo dài thời gian thuyên giảm lâm sàng và nội soi.

Các yếu tố giúp tiên lượng thuyên giảm lâu dài bao gồm:

  • Đáp ứng sớm với điều trị ngay từ giai đoạn đầu
  • Không có tổn thương mô không hồi phục (như sẹo mô, hoại tử)
  • Tuân thủ điều trị và kiểm soát stress

Bệnh nhân trong giai đoạn thuyên giảm cần tiếp tục kiểm tra chỉ số miễn dịch, công thức máu và dấu hiệu lâm sàng định kỳ để điều chỉnh phác đồ phù hợp.

Thuyên giảm trong rối loạn tâm thần

Trong lĩnh vực tâm thần học, thuyên giảm mô tả sự cải thiện đến mức có thể chẩn đoán bệnh nhân không còn đáp ứng đủ tiêu chí cho một rối loạn cụ thể. Ví dụ, trong trầm cảm nặng, thuyên giảm xảy ra khi các triệu chứng chủ yếu như buồn bã, mất hứng thú, rối loạn giấc ngủ, và suy nghĩ tiêu cực được kiểm soát trong thời gian tối thiểu 2–4 tuần.

Đánh giá thuyên giảm sử dụng các công cụ tiêu chuẩn như:

  • PHQ-9: Tổng điểm < 5 được coi là thuyên giảm
  • HAM-D: Điểm < 7 cho thấy cải thiện đáng kể
  • GAD-7: Áp dụng trong rối loạn lo âu để đánh giá tiến triển

Các phương pháp can thiệp như liệu pháp nhận thức – hành vi (CBT), sử dụng thuốc ức chế tái hấp thu serotonin (SSRIs), liệu pháp kết hợp hoặc hỗ trợ xã hội là nền tảng giúp đạt và duy trì trạng thái thuyên giảm. Một số trường hợp còn cần đến kích thích từ xuyên sọ (TMS) hoặc liệu pháp điện (ECT) ở giai đoạn kháng trị.

Khác biệt giữa thuyên giảm và khỏi bệnh

Mặc dù hai thuật ngữ này đôi khi được dùng thay thế nhau trong đời sống hằng ngày, trong y học, “thuyên giảm” và “khỏi bệnh” (cure) mang ý nghĩa hoàn toàn khác biệt. Thuyên giảm chỉ là sự kiểm soát bệnh tạm thời, trong khi khỏi bệnh là sự biến mất hoàn toàn và vĩnh viễn của bệnh lý mà không cần điều trị duy trì hoặc theo dõi đặc biệt.

Ví dụ, bệnh nhân ung thư máu đạt CR sau điều trị hóa trị và ghép tủy, nhưng vẫn phải được theo dõi MRD và định kỳ kiểm tra trong nhiều năm. Trong khi đó, một bệnh nhi mắc sốt xuất huyết hồi phục hoàn toàn và không tái phát thì được xem là khỏi bệnh.

Bảng phân biệt nhanh:

Tiêu chí Thuyên giảm Khỏi bệnh
Triệu chứng Biến mất tạm thời hoặc giảm nhẹ Biến mất hoàn toàn và không quay lại
Điều trị Có thể vẫn tiếp tục Không cần điều trị thêm
Theo dõi Bắt buộc, định kỳ Không cần nếu không biến chứng

Biến thể của thuyên giảm: lui bệnh tối thiểu

Lui bệnh tối thiểu (Minimal Residual Disease – MRD) là trạng thái đặc biệt trong các bệnh lý ác tính về máu, khi bệnh nhân đã đạt CR nhưng vẫn tồn tại một lượng rất nhỏ tế bào bệnh không thể phát hiện bằng xét nghiệm thông thường. MRD là một chỉ báo quan trọng cho nguy cơ tái phát và cần can thiệp bổ sung như ghép tế bào gốc hoặc điều trị đích.

Kỹ thuật phát hiện MRD bao gồm:

  • qPCR phát hiện gen chuyển đoạn đặc hiệu như BCRABLBCR-ABL
  • Flow cytometry đa màu để xác định marker bất thường
  • Giải trình tự sâu (NGS) để phát hiện đột biến thấp

Thông tin chuyên sâu từ Leukemia & Lymphoma Society – MRD.

Tầm quan trọng trong nghiên cứu lâm sàng và tiên lượng

Trong các thử nghiệm lâm sàng, tỷ lệ thuyên giảm (remission rate) và thời gian duy trì thuyên giảm (duration of remission) được xem là chỉ số đánh giá hiệu quả chính, đặc biệt trong nghiên cứu thuốc điều trị ung thư, viêm ruột, viêm khớp, và các bệnh lý thần kinh mạn tính. Các nghiên cứu giai đoạn II/III thường dùng các tiêu chí này để xét duyệt cấp phép điều trị hoặc đưa vào hướng dẫn lâm sàng.

Việc xác định các yếu tố giúp đạt thuyên giảm sớm như đáp ứng phân tử, đặc điểm di truyền, hoặc sinh học mô học đang là hướng nghiên cứu ưu tiên. Những tiến bộ trong cá thể hóa điều trị, AI hỗ trợ theo dõi lâm sàng, và phân tích big data từ bệnh án điện tử có thể giúp tối ưu hóa chiến lược duy trì thuyên giảm lâu dài và ngăn tái phát.

Các bài báo, nghiên cứu, công bố khoa học về chủ đề thuyên giảm:

Tế bào T mang thụ thể kháng nguyên chimeric tồn tại và gây ra sự thuyên giảm bền vững ở bệnh bạch cầu lympho mạn tính tái phát kháng trị Dịch bởi AI
American Association for the Advancement of Science (AAAS) - Tập 7 Số 303 - 2015
Các tế bào T CAR tồn tại và duy trì sự thuyên giảm trong bệnh bạch cầu lympho mạn tính tiên tiến.
Thành phần arsenic trioxide duy nhất trong điều trị bệnh bạch cầu tủy bào cấp mới chẩn đoán: Điều trị lâu dài với tác dụng phụ tối thiểu Dịch bởi AI
Blood - Tập 107 Số 7 - Trang 2627-2632 - 2006
Tóm tắtArsenic trioxide, khi được sử dụng như một tác nhân đơn lẻ, đã chứng minh được hiệu quả trong việc gây ra sự thuyên giảm phân tử ở bệnh nhân mắc bệnh bạch cầu tiền tủy bào cấp (APL). Tuy nhiên, có rất ít dữ liệu về kết quả lâu dài khi sử dụng arsenic trioxide đơn lẻ trong điều trị các trường hợp mới chẩn đoán APL. Từ tháng 1 năm 1998 đến tháng 12 năm 2004, 7...... hiện toàn bộ
#arsenic trioxide #bệnh bạch cầu tiền tủy bào cấp #APL #điều trị đơn lẻ #thuyên giảm phân tử #hóa trị liệu #độc tính tối thiểu
ĐÁNH GIÁ HIỆU QUẢ ĐIỀU TRỊ ĐAU Ở GIAI ĐOẠN TRẦM CẢM NGƯỜI GIÀ
Tạp chí Y học Việt Nam - Tập 506 Số 2 - 2021
Mục tiêu: Đánh giá hiệu quả điều trị đau ở giai đoạn trầm cảm người già. Đối tượng và phương pháp: Sử dụng phương pháp mô tả cắt ngang, phân tích hiệu quả điều trị đau bằng phỏng vấn trực tiếp kết hợp đánh giá mức độ đau trên thang VAS, mức độ trầm cảm trên thang GDS, tham kháo hồ sơ bệnh án của 50 bệnh nhân người già ở giai đoạn trầm cảm có đau điều trị nội trú tại Viện Sức khỏe Tâm thần,- Bệnh v...... hiện toàn bộ
#người già #trầm cảm #đau #thuyên giảm
Các chiến lược miễn dịch cho việc đạt được sự thuyên giảm và tiêu diệt HIV-1 Dịch bởi AI
American Association for the Advancement of Science (AAAS) - Tập 345 Số 6193 - Trang 169-174 - 2014
Liệu pháp kháng retrovirus (ART) có khả năng ức chế sự tái tạo của HIV-1 vô thời hạn ở những cá nhân có khả năng tiếp cận các loại thuốc này, có thể dung nạp những thuốc này và có động lực để uống chúng mỗi ngày suốt đời. Tuy nhiên, ART không phải là một phương pháp chữa trị. HIV-1 tồn tại lâu dài ở dạng DNA tích hợp trong các tế bào T CD4 + ...... hiện toàn bộ
#HIV-1 #liệu pháp kháng retrovirus #hệ miễn dịch #nguồn dự trữ tế bào #phương pháp chữa trị
Kết Quả Dài Hạn Của Ghép Tế Bào Gốc Tự Thân Từ Máu Ngoại Biên (AutoSCT) Ở Bệnh Nhân Bệnh Bạch Cầu Giáp Nâng Cấp (AML) Mới Xuất Hiện Đạt Được Thuyên Giảm Hoàn Toàn Đầu Tiên Sau Một So Với Hai Liệu Trình Điều Trị: Nghiên Cứu Từ Nhóm Làm Việc Về Bạch Cầu Cấp Tính Của Hiệp Hội Ghép Máu Và Tủy Xương Châu Âu (EBMT) Dịch bởi AI
Blood - Tập 138 - Trang 1840 - 2021
Tóm tắt Nền tảng: Đạt được thuyên giảm hoàn toàn lần đầu tiên (CR1) là mục tiêu chính trong điều trị AML và là yếu tố tiên lượng quan trọng cho kết quả ghép tủy, đặc biệt là ghép tự thân (AutoSCT). Tuy nhiên, hiện chưa có dữ liệu nào liên quan đến AutoSCT cho thấy số lượng liệu trình hóa trị (1 so với 2) cần thiết để đạt được CR1 có ý nghĩa tiên lượn...... hiện toàn bộ
Methotrexate như một đối tác kết hợp của các chất ức chế TNF và tocilizumab. Điều gì là hợp lý từ góc độ miễn dịch học? Dịch bởi AI
Clinical Rheumatology - - 2015
Mục tiêu của liệu pháp điều trị viêm khớp dạng thấp là đạt được sự thuyên giảm hoặc ít nhất là hoạt động bệnh ở mức thấp. Các chất ức chế TNF gây ra tỷ lệ thuyên giảm cao chỉ khi kết hợp với methotrexate, trong khi tính hiệu quả của tocilizumab là tối ưu ngay cả khi sử dụng riêng lẻ. Trong bài báo này, sự phụ thuộc khác nhau của các thuốc sinh học vào methotrexate được giải thích theo quan điểm củ...... hiện toàn bộ
#viêm khớp dạng thấp #chỉ số thuyên giảm #methotrexate #chất ức chế TNF #tocilizumab #miễn dịch học
PDCD5 như một dấu ấn sinh học tiềm năng cho việc dự đoán tốt hơn về tỷ lệ mắc và tình trạng thuyên giảm ở bệnh nhân viêm khớp dạng thấp Dịch bởi AI
Rheumatology and Therapy - Tập 10 - Trang 1369-1383 - 2023
Viêm khớp dạng thấp (RA) thường liên quan đến sự biến đổi của các phân nhóm tế bào T, mức độ cytokine viêm cao hơn và các kháng thể tự miễn. Nghiên cứu này điều tra xem PDCD5 có thể là một dấu ấn sinh học để dự đoán tỷ lệ mắc và tình trạng thuyên giảm của RA nhằm hướng dẫn quản lý điều trị lâm sàng đối với RA hay không. Một trăm năm mươi hai bệnh nhân (41 bệnh nhân thuộc cả trạng thái hoạt động và...... hiện toàn bộ
#Viêm khớp dạng thấp #PDCD5 #dấu ấn sinh học #thuyên giảm #cytokine viêm
Miễn Dịch T-Cell Đối Với Hai Yếu Tố Tự Nhận HLA-A2-Hạn Chế Của Cyclin E Có Thể Góp Phần Đưa Đến Sự Thuyên Giảm Sau Khi Cấy Ghép Tế Bào Gốc. Dịch bởi AI
Blood - Tập 114 - Trang 686 - 2009
Cyclin E1 (CCNE1) và cyclin E2 (CCNE2) là các gen của chu kỳ tế bào được điều chỉnh chặt chẽ trong các tế bào bình thường nhưng lại được biểu hiện quá mức và hoạt động một cách liên tục trong ung thư vú và hầu hết các bệnh lý huyết học. Để xác thực CCNE là một kháng nguyên mục tiêu tiềm năng cho T-cells trong bệnh bạch cầu, trước tiên chúng tôi đã xác nhận sự có mặt bất thường của protein CCNE1 và...... hiện toàn bộ
Sốt và ung thư trong bối cảnh Dịch bởi AI
Springer Science and Business Media LLC - Tập 50 Số 8 - Trang 391-396 - 2001
Bối cảnh: Mối quan hệ giữa nhiễm trùng sốt và sự thuyên giảm đồng thời từ ung thư đã được biết đến từ rất lâu. Tuy nhiên, một cuộc điều tra hệ thống về hiện tượng này vẫn chưa được thực hiện. Mục tiêu: Tổng hợp các quan sát tách biệt liên quan đến sự trùng hợp của các trường hợp thuyên giảm tự phát với nhiễm trùng sốt và công trình cơ bản của William Coley, như một cơ sở để xây dựng giả thuyết miễ...... hiện toàn bộ
#sốt #ung thư #thuyên giảm tự phát #hệ miễn dịch #bệnh lý ung thư
Các dấu hiệu lâm sàng, xét nghiệm và di truyền liên quan đến tổn thương và tình trạng thuyên giảm ở bệnh nhân viêm khớp viêm mới khởi phát: một nghiên cứu đoàn hệ tiên tiến Dịch bởi AI
Springer Science and Business Media LLC - Tập 26 - Trang 500-509 - 2005
Chúng tôi đã điều tra mối quan hệ giữa các dấu hiệu lâm sàng, xét nghiệm và di truyền với các chỉ số kết quả ở 159 bệnh nhân bị viêm khớp viêm (IA) mới khởi phát. Phần lớn bệnh nhân được quản lý trong thực hành khớp học cộng đồng. Thời gian viêm khớp trung bình tại thời điểm bắt đầu là 3 tháng với thời gian theo dõi trung bình là 4,0 năm (khoảng 0–10). Các dấu hiệu hoạt động bệnh và tiêu chí ACR 1...... hiện toàn bộ
#viêm khớp viêm #yếu tố thấp khớp #tổn thương khớp #thuyên giảm #di truyền học
Tổng số: 36   
  • 1
  • 2
  • 3
  • 4